Tôi sẽ nhớ mãi…

Đừng giận hờn nhau thêm nữa, vì chắc sẽ có lúc Ta cần nhau.
Đừng để hờn ghen chia cách, xoá đi bao kỉ niệm ngày đầu.
Hãy làm bạn thân tôi nhé, để đến lúc có nhau kề bên .
Chặng đường còn xa phía trước. Chờ mong phút giây thấy nhau THÀNH CÔNG.
Bạn hỡi ……….


Trời Sài Gòn đã gần vào Giáng sinh rồi…
Dạo này cũng lấy lại thời gian rãnh buổi trưa. Ngồi không và quyết cai facebook nhưng mà lại thix vi vu lướt web đọc truyện. Vậy cai net hay fb. Lấy xe chạy ra khỏi nhà để trốn cái suy nghĩ lên net.

Đường phố trời trưa với những cơn gió lạnh đìu hiu và dịu mát không thấy những cơn nóng bức wen thuộc đâu rồi. Ôi có nhưng quán ăn trang trí với cây thông và ông già tuyết. Gần Thương xác Tax đã có những cây thông trắng phau cảm giác lạnh đã về. Vi vu đến nhà thờ Đức Bà rồi công viên thấy gianh hnững cái lều ko bik làm gì thế nhỉ ta???

Những ô cửa lộng lẫy của Diamon Plaza trống trơn. Ấn tượng ở đây là những ô cửa được trang trí rất công phu và đẹp. Chà chà.. không bik họ sẽ trang trí ra sao đây. Phải chờ thôi.

Và vẫn cảm giác đó về đến nhà cắm đầu cắm cổ đi học… buổi học kết thúc với kiến thức nắm được và sẽ wên 😥 đường về thật lạnh và chợt nghĩ đến tình cảm của tôi. Hãy chờ đã nào, hãy để sự trưởng thành của tôi và em lớn lên đã chứ. Lúc này đây tôi sẽ nhìn từ xa giúp em hạnh phúc khi có thể… …

Continue reading “Tôi sẽ nhớ mãi…”

… Một lựa chọn mới…

Một buổi sáng rãnh rỗi
Trời se lạnh
Thèm đắp chăn ngủ nướng
Để không suy nghĩ gì thêm
Mệt… Mệt rồi…

1 Tháng!!!
Đã thay đổi tất cả
Giờ đây lại mắc thêm bệnh
Cứ suy nghĩ nhiều là nửa đầu phải đau
Cứ lái xe trên 10p là nửa đầu phải nhức
Chẳng lẽ tôi ko thể phù hợp với nghề tôi chọn
và chẳng lẽ tôi để chuyện tôi đi không một lời tiễn biệt
Thế là hết sao???

Continue reading “… Một lựa chọn mới…”

THE WAY OF LOVE…

Người yêu ơi, hãy nói con đường em sẽ qua, Và anh sẽ chờ, và anh sẽ đợi…
Dù cho gió mưa, giăng kín khiến anh không tìm được thấy đường em, và để anh chìm trong đêm tối tăm.

Này người yêu ơi, có biết anh buồn anh lẻ loi?
Đường đi quá nhiều rồi…, mà sao vẫn mịt mờ?
Mà sao vẫn không tìm thấy lối ra con đường hạnh phúc đời anh.
…..
Giờ anh đã biết con đường đó chính là em…

Người yêu ơi… Xin em đừng đi quá vội
Chờ anh nhé em…! Rồi ta sẽ cùng sánh vai…

Người yêu dấu hỡi, em mãi là mặt trời. Gạt đi bóng tối xót xa trong cuộc đời anh.
Người yêu dấu hỡi, dẫu cho muôn ngàn sau anh mãi đợi vì anh biết rằng con đường hạnh phúc là em…


Biết bao nhiêu dự tính
Biết bao nhiêu khó khăn
Không biết rồi sẽ đi về đâu…

Dạo gần đây đi làm rồi lại nhận được tin sét đánh không biết xử lý thế nào… Học hay làm… Vừa học vừa làm… Giờ thì cũng đã xong, cũng đã ra quyết định. Khi nghĩ đi nghĩ lại lúc trước cần em để tâm sự nhưng sao giờ cái tính ấy đã không còn. Chẳng lẽ sau 1 tháng đi làm đã làm bản thân biến chất…

Em đã thấy anh thay đổi… Uhm từ cách nhìn từ cách hành động cảm giác xa lánh. Anh đang lừa dối em. Bắt đầu để ý đến những cô gái khác và với những suy tính quá ư là ham vọng. Nhưng thôi thì vẫn sẽ để cảm giác đó nơi em. Vì em còn nhiều con đường tốt hơn để lựa chọn. Đường của em dài hơn anh nhưng không phải dài mà em lơ là vì em bước đi quá nhanh khi nào em không biết. Và ngay lúc này đây thì em đã suy nghĩ quá nhanh rồi. Anh mong hãy dùng việc ấy vào việc học khi đó em sẽ tốt hơn và giỏi hơn để không phải có những quyết định và việc làm như anh bây giờ.

Tình cảm chúng ta chắc em cũng hiểu. Nói ra thì sợ mà không nói thì xa lánh. Thôi thì cứ để nguyên đó em nhé, để còn quan tâm và lo lắng cho nhau. Anh và em cố gắng làm mới làm tốt con người mỗi người chúng ta. Rồi chuyện đó đi tới đâu thì chỉ có Chúa mới biết. Cảm giác trong anh giờ chỉ muốn tự do không phải suy nghĩ nhiều về tình cảm nữa. Em cũng đã như thế thì hãy như thế em nhé…. …

Continue reading “THE WAY OF LOVE…”

Tiếc…

Cơ hội cứ đến và ta cứ để vuột mất…
Thời gian cứ đi trong khi ta chẳng kịp làm gì
Tiếc cho ta, một con người sẽ thành công biết my nếu nắm bắt những cơ hội
Thế mà ta lại để nó cứ đi trôi xa ko kịp cầm nắm lại

Nhớ lại một câu nói của một ai đó:"Nếu ta cứ còn tiếc thì sẽ còn tiếc mãi"
Hôm qua những tiếng đàn của ta ko bik có làm nhiều người nghe chán ko mà ta thì nghe nó thật nhàm.
Cố gắng đánh thật hay nhưng sao nghe nó cứ như là sấm ầm ầm chả khác gì phá đàn.
Buồn…

Nhớ đến một người, chỉ cần người ấy bên cạnh thì ta sẽ coi mọi chuyện chỉ là chuyện nhỏ…
Về nhà đã 9h tối… ko một hạt cơm bỏ bụng
Rủ gia đình phó nhóm cùng miss.Q đi quán nước
Quán này lần đầu tới nên cũng ko rành rẽ cho lắm
Nói chung nếu bạn tới thì bạn sẽ chán với cách design và phục vụ
Nhưng ta thì chỉ chú trọng đến những tay guitar..
Trầm mình nghe người ta đàn người ta hát, tâm hồn cũng dịu đi một chút nhớ mong
Muốn lên hát một bài nhưng vẫn còn đó những con người
Muốn được đánh guitar nhưng ko bik chút gì về guitar
Muốn được bên em ly trà nóng nhưng chưa phải lúc…

Nhớ em,
nhớ làn tóc đen xả dài,
nhớ ánh mắt liếc nhìn,
nhớ làn môi mỏng hồng,
và nhớ người con gái bé nhỏ của lòng ta

Năm nay em phải cố gắng và ta cũng thế. Cố gắng nắm bắt những cơ hội để ko còn đó những điều luyến tiếc
Không phải cuộc chiến nào cũng chiến thắng nhưng bắt buộc ta phải chiến đấu tới cùng
Không phải việc làm nào cũng thành công nhưng bắt buộc ta phải nỗ lực hết mình
Em nhé… …

Continue reading “Tiếc…”