Đêm qua tôi mơ…
Tuổi 13
Tôi đi giữa hoàng hôn…
tôi đi tìm hoàng hôn
để chôn tôi vào nắng
nỗi nhớ nào sâu lắng
như nỗi nhớ chiều nay .
tôi đi giữa cơn say
áng mây che lạc lối
lần mò trong bóng tối,
tìm em….
đôi bàn tay vững chãi
nhưng lòng vẫn lưu luyến
bờ vai dài rộng này , …
tôi say …
tôi chẳng sợ đắng cay
chỉ lo em thay đổi
trái tim không rắn rỏi
tôi yêu .
tàn canh trong bơ vơ
thoáng mong chờ trơ trọi
tôi cố quên rất vội ,
dối lòng .
trái tim tôi không hồng
niềm tin tôi không xanh
1 tia nắng long lanh
thoáng qua rồi vụt tắt .
Thấy người tôi như chết lặng…nhưng vì người có vẻ xa lắng thì tôi có lại gần cũng thế thôi…
Cảm giác bị đói và tâm hồn lẩn thẩn hòa quyện vào nhau làm tôi thêm mỏi mệt…
Cần một người để cảm thông và giúp đỡ nhưng người đã ko ngay bên…
Phút chốc tâm sự với Rock, wả thật rock đã cho peter hiểu ra được nhiều…nhiều lắm..nhưng ko thể vơi được nỗi yêu thương…
rock đúng thật là đá tảng vững chắc…cảm ơn rock đã xem peter như một người em…
lần này Đà Lạt ko rock là mất đi một tiếng hát du dương: "Khi" và nếu ko thể bên người anh có thể sẽ cô đơn lắm… xin người đừng vô hình trước anh…
…Khi mùa thu không lá vàng
Khi ngàn thông xanh úa tàn
Khi loài chim ngưng cánh bay
Là khi tình anh mới nhạt phai
Khi vầng trăng thôi chiếu soi
Không còn ngàn sao sáng ngời
Khi ngoài trời không gió bay
Là khi tình anh mới đổi thay
Nhưng vẫn trăng soi dịu êm
Mây nước vẫn trôi triền miên
Gió vẫn reo trên ngàn cây
Mãi ru cơn mộng say em có hay
Khi ngược giòng sông nước trôi
Không còn mây giăng khắp trời
Khi loài người không có tên
Là khi có anh còn yêu em…. …