Phục sinh, với mái tóc thả rối tự nhiên, 1 chiếc váy hoa
Mộc mạc, dễ thương,…
Và tóc em đã dài, ko chút trang điểm nhiều cũng đủ để em nổi bật
Nó đã phôi pha dần theo thời gian
Trôi dần xa để lại đó nỗi tiếc thương
Đặt tay lên bàn phím rồi lại backspace
Để đến hôm nay với tâm trạng bâng khuâng
Nhiều thứ đã xảy ra trong thời gian thật ngắn
Đón nhận đứa con nuôi là 1 điều ko dễ
Để rồi mất nó với nhiều thứ sẽ làm với bé
Giá như có ai đó bên mình…
Thời gian rồi sẽ làm phôi pha tất cả
tôi yêu em và nhìn em với tất cả tâm hồn
nhưng để rồi được gì ngoài thái độ ko muốn tiến tới
Ta đi bằng một sợi tơ
Ta treo hồn vào cuộc tình
Ta đi thật xa tình này
Ta về lòng người bỡ ngỡ
Ta về lúc ta vinh quang
Ta rất ghét em
Và ta sẽ thôi ko quan tâm em nữa
Chỉ là 1 người em của 1 người bạn
Và cũng chỉ là 1 người em bình thường