Có một chàng thanh niên đứng giữa thị trấn và tuyên bố mình có trái tim đẹp nhất vì chẳng hề có tì vết hay rạn nứt nào. Đám đông điều đồng ý đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy.
Nguyễn Thị Hồng Châu[/b]
Bỗng một cụ già xuất hiện và nói: "Trái tim của anh không đẹp bằng trái tim tôi!". Chàng trai cùng đám đông ngắm nhìn trái tim của cụ. Nó đang đập mạnh mẽ nhưng đầy những vết sẹo. Có những phần của tim đã bị lấy ra và những mảnh tim khác được đắp vào nhưng không vừa khít nên tạo ra một bề mặt sần sùi, lởm chởm, có cả những đường rãnh khuyết vào mà không hề có mảnh tim nào trám thay thế.
Chàng trai cười nói:
– Chắc là cụ nói đùa! Trái tim của cụ chỉ là những mảnh chắp vá đầy sẹo và vết cắt.
– Mỗi vết cắt trong tim tôi tượng trưng cho một nguời mà tôi yêu, không chỉ là những cô gái mà còn là cha mẹ, anh chị, bạn bè… Tôi xé một mẩu tim mình trao cho họ, thường thì họ cũng sẽ trao lại một mẩu tim của họ để tôi đắp vào nơi vừa xé ra. Thế nhưng những mẩu tim chẳng hoàn toàn giống nhau. Mẩu tim của cha mẹ trao cho tôi lớn hơn mẩu tim tôi trao lại họ, ngược lại với mẩu tim của tôi và con cái tôi.
Không bằng nhau nên chúng tạo ra những vết sần sùi mà tôi luôn yêu mến vì chúng nhắc nhở đến tình yêu mà tôi đã chia sẻ. Thỉnh thoảng tôi trao mẩu tim của mình nhưng không hề được nhận lại gì, chúng tạo nên những vết khuyết. Tình yêu đôi lúc không cần sự đền đáp qua lại. Dù những vết khuyết đó thật đau đớn nhưng tôi vẫn luôn hy vọng một ngày nào đó họ sẽ trao lại cho tôi mẩu tim của họ, lấp đầy khoảng trống mà tôi luôn chờ đợi.
Chàng trai đứng yên với giọt nước mắt lăn trên má. Anh bước tới, xé một mẩu từ trái tim hoàn hảo của mình và trao cho cụ già. Cụ già cũng xé một mẩu từ trái tim đầy vết tích của cụ trao cho chàng trai. Chúng vừa nhưng không hoàn toàn khớp nhau, tạo nên một đường lởm chởm trên trái tim chàng trai. Trái tim của anh không còn hoàn hảo nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết vì tình yêu của cụ già đã chảy trong tim anh…[/QUOTE][/ALIGN]
Thỉnh thoảng trao mẩu tim của mình nhưng không hề được nhận lại gì,
chúng tạo nên những vết khuyết
Lúc đó sẽ thế nào?
Đau nhưng chấp nhận
vì ông đã vượt qua và sống hạnh phúc với 1 trái tim đẹp long lanh
bởi những vết sẹo.
Sinh nhật của 2 đứa em mình…
Huzm cũng ko làm gì đặc biệt cho 2 nhok.
Thấy anh Hai và ba mẹ tặng wà trong khi mình thì lù bù suốt ngày.
Sáng đến chiều ko học thì giúp ba sửa sang lại nhà cửa.
Làm có cái phòng thôi mà 2 tháng mới xong. Giờ còn quét sơn cả nhà nữa.
Hix… anh xin lỗi nhe.
Lặng lẽ ngồi nghe ba mẹ kể chuyện xưa thấy vui vui sao đó.
Hiện giờ thì mọi chuyện cũng chả đi tới đâu.
Ngã 3 đường thiệt là khó chọn…
Và con tim cũng có những lúc tưởng chừng như mất một mảnh thật lớn. Và rồi chấp vá nó, thấy nó thật là lớn và màu quá đỏ tươi. Tôi sợ, sợ sẽ đánh mất nó. Những ngày đã qua khi nhìn thấy những bức hình đó tôi đã hoảng hồn và không tin nữa. Quét sơn mà cứ để sơn chảy, rồi dính hết cả người, khi học thì chỉ lo nhìn cái điện thoại chả biết làm gì… Cứ như người mất hồn. Cũng biết thân biết phận. Người ta thường nói "Nhất cự ly – nhì tốc độ". Chờ để hỏi em như thế nào. May sao người bạn đó là người bạn thân. Nhưng cảm giác lo sợ cũng đã che mất hết tâm trí tôi. Ghen với anh chàng đó với những cái khoác tay với những lời nói và hành động lúc nào cũng gần người.
Hiện giờ thì với con người anh chưa hoàn hảo và sau này có thể sẽ tệ hơn nữa lúc đó thì sao? Thôi thì khoảng thời gian này có lẽ tốt cho em… Như thế em sẽ dễ dàng wên anh nếu như em không còn quan tâm anh nữa. Lúc đó mong sao anh vẫn cười và mãn nguyện thấy em hạnh phúc. Bây giờ anh phải cố gắng hoàn thiện bản thân mình tốt hơn.
Chúc những người tôi yêu luôn hạnh phúc và khỏe mạnh…