Thời gian (tích…tắc..tích…tắc)

Ái chà nhức cả cái đầu
Sao người thôi chạy và dừng lại nói chuyện với tôi một chút nào
Cứ bắt tôi còng lưng chạy theo…

Đi dạy đàn chờ đợi ku cậu mà trong lòng cứ nghĩ đến sao thời gian trôi lẹ thế
Biết bao nhiêu thứ còn chưa kịp dạy cho ku cậu,
Thấy nhok lên tay rồi. Khoảng 1 năm nữa là chắ đánh giỏi hơn mình
Lúc đó biết dạy gì ta :-/ Àh lúc đó kéo nhok vào nhà thờ phụ sư huynh một tay
Chiều về thì trời âm u. Hix cũng may về kịp tới nhà mưa mới rơi tầm tã.

Xe đạp đứt thắng,
Đội mưa đi học,
Thầy dạy trên trời,
Trò cứ đòi về,
Ăn cơm, tắm rửa
Kết thúc một ngày


Huzm, tâm trạng nhớ nhung cứ ập đến. Dạo này đi xe đạp, ba mẹ hỏi đùa:"Sợ giá xăng àh?" Chỉ biết cười và gật đầu. Nhưng khi đi xe đạp thế này anh thấy con đường từ trường về nhà thật lạnh và xa. Nhờ thế mà anh vừa đạp vừa nghĩ tới em.

Không biết rằng tâm trạng của em giờ thế nào? Không chừng đang dần dần lãng wên anh lắm nhỉ?

Em biết đấy muốn chạy thật nhanh về nhà rồi lao lên máy để trò chuyện với em. Không còn hỏi thăm nhau sợ rằng thời gian sẽ làm xa cách và khoảng trống. Nhưng rồi vì em nói để thời gian suy nghĩ, nhớ lại kể từ lúc ở nhà em đến giờ chưa một lần trò chuyện, lòng cứ nhớ nhung…

Vì thế quyết tâm đi xe đạp, dằn lòng và trách tiếp xúc. Rồi sẽ ra sao nhỉ? Thời gian là con dao vô hình đối với anh. Anh để hình em trong điện thoại để lúc nào cũng nhớ. Cứ thấy tiết học chán lấy nó ra làm động lực cố gắng mà nghe nhưng ko thấy nghe gì chỉ nhìn châm châm vào nó.

Thôi cũng muộn rồi, rất nhớ em, ước gì em để lại lời nhắn lúc này nhỉ. Iu em lắm…
Đừng lo tới anh, cố gắng học hành để tương lai tốt đẹp em nhé.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *