Người yêu ơi, hãy nói con đường em sẽ qua, Và anh sẽ chờ, và anh sẽ đợi…
Dù cho gió mưa, giăng kín khiến anh không tìm được thấy đường em, và để anh chìm trong đêm tối tăm.Này người yêu ơi, có biết anh buồn anh lẻ loi?
Đường đi quá nhiều rồi…, mà sao vẫn mịt mờ?
Mà sao vẫn không tìm thấy lối ra con đường hạnh phúc đời anh.
…..
Giờ anh đã biết con đường đó chính là em…Người yêu ơi… Xin em đừng đi quá vội
Chờ anh nhé em…! Rồi ta sẽ cùng sánh vai…Người yêu dấu hỡi, em mãi là mặt trời. Gạt đi bóng tối xót xa trong cuộc đời anh.
Người yêu dấu hỡi, dẫu cho muôn ngàn sau anh mãi đợi vì anh biết rằng con đường hạnh phúc là em…
Biết bao nhiêu dự tính
Biết bao nhiêu khó khăn
Không biết rồi sẽ đi về đâu…
Dạo gần đây đi làm rồi lại nhận được tin sét đánh không biết xử lý thế nào… Học hay làm… Vừa học vừa làm… Giờ thì cũng đã xong, cũng đã ra quyết định. Khi nghĩ đi nghĩ lại lúc trước cần em để tâm sự nhưng sao giờ cái tính ấy đã không còn. Chẳng lẽ sau 1 tháng đi làm đã làm bản thân biến chất…
Em đã thấy anh thay đổi… Uhm từ cách nhìn từ cách hành động cảm giác xa lánh. Anh đang lừa dối em. Bắt đầu để ý đến những cô gái khác và với những suy tính quá ư là ham vọng. Nhưng thôi thì vẫn sẽ để cảm giác đó nơi em. Vì em còn nhiều con đường tốt hơn để lựa chọn. Đường của em dài hơn anh nhưng không phải dài mà em lơ là vì em bước đi quá nhanh khi nào em không biết. Và ngay lúc này đây thì em đã suy nghĩ quá nhanh rồi. Anh mong hãy dùng việc ấy vào việc học khi đó em sẽ tốt hơn và giỏi hơn để không phải có những quyết định và việc làm như anh bây giờ.
Tình cảm chúng ta chắc em cũng hiểu. Nói ra thì sợ mà không nói thì xa lánh. Thôi thì cứ để nguyên đó em nhé, để còn quan tâm và lo lắng cho nhau. Anh và em cố gắng làm mới làm tốt con người mỗi người chúng ta. Rồi chuyện đó đi tới đâu thì chỉ có Chúa mới biết. Cảm giác trong anh giờ chỉ muốn tự do không phải suy nghĩ nhiều về tình cảm nữa. Em cũng đã như thế thì hãy như thế em nhé…. …