Ko bik từ bao giờ tôi lại nghĩ ra cái từ cô bé sư tỷ này nhỉ? Chắc cũng gần đây thôi…
Giáng sinh năm ngoái vô tình hay cố tình tôi lại chịu nhận em là sư tỷ của tôi. Có lẽ do tính nông nổi và nhiệt tình của em làm tôi phải chào thua.
Cái từ đàn anh mà gọi em mình là sư tỷ giữ đám đông thấy cũng ngượng ngượng nhưng vẫn phải gọi. Nhưng lại sự vô tình hay cố tình trong đầu tôi lại xuất hiện "CÔ BÉ SƯ TỶ" vui vui mà chưa dám gọi…
Hôm wa, thật sự sư đệ ko bik tặng wà gì nên mới rủ sư tỷ bé đi uống nước. Bik rằng sư tỷ bé sẽ ko thix nơi này, chỉ dành cho những người thix nghe nhạc cổ điển nhưng cũng muốn tạo cảm giác mới lạ cho sư tỷ đó. Sinh nhật mà trong khí yên tĩnh và cô lặng cũng đặc biệt ha. Dù sao thì anh chàng sư đệ này có rất nhiều tâm trạng nên mới rủ mọi người đi nghe nhạc để lòng dịu xuống…
Lúc trầm lúc bỗng đó là cung nhạc của những bản nhạc cổ điển, sư đệ thì ko rành mấy cái này lắm vì có bik gì nhiều về âm nhạc đâu chỉ là chơi chơi thôi mà bắt lên đánh đàn thì sao đánh. Có lẽ vui nhất là lúc mọi người kêu anh lên đánh thánh ca :D. Cuộc đời con người cũng thế lúc vui lúc buồn. Nhưng thôi bé sư tỷ àh, cố gắng trong cuộc sống này đi tuy nó đầy gai nhưng cũng có lúc đầy hoa hồng. CHúng ta đừng ngừng hy vọng dù nó nhỏ bé cũng phải bắt lấy để vươn lên. Không biết từ bao giờ mà anh sư đệ này lại yêu cuộc sống đến thế. Có lẽ từ lúc đi với dân chơi sao, có sư tỷ có huynh đệ nói chuyện cười đùa thật vui, hay gia đình, nụ cười của aHai, ba và mẹ, anh em ,họ hàng…
Con gái thường ghét cứ mỗi năm thêm một tuổi nhỉ nhưng sư đệ đã nói hãy cố yêu đời mà sống mà. Chúc sư tỷ tỷ tỷ hạnh phúc, triệu triệu may mắn, ngàn ngàn điều hay…Nói chung mọi lời ước tốt đẹp trên thế giới dành cho sư tỷ. Xin Chúa luôn soi sáng cho sư tỷ , cho con và cho mọi người.