Cơn mưa chiều đầy hồi ức, cứ lung linh như mới hôm wa. Rồi chợt dịu đi, lộ lên chân trời đầy ánh sáng. Thấy vui sao ôi tia nắng hồng.
Mấy hôm nay hát lễ cưới, khi đánh xong xuống dưới ai cũng trầm trồ khen rồi kêu chụp hình chung với cô dâu chú rễ nữa chứ (Hix mặc quần áo đâu có đẹp đâu mà cứ đòi chụp thế mới chết làm mất vẻ đẹp trai oai phong lẫm liệt 😛 ). Nhớ nhất là hôm wa, ai cũng bận việc hết nên chỉ có mình Peter đàn cùng mr Rock & mr Bư hát. Cảm thấy tâm hồn mình hòa nhập cùng buổi lễ và như chính mình rất muốn là nhân vật chính (ko bik sao mong đến thế nhỉ 😀 ) hay tại cô dâu xinh wá :P.
"Anh Peter nhận em làm vợ, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với em, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng em mọi ngày suốt đời anh."
lãng mạn romatic… nhưng tương lai còn dài…:heart:
Rồi way lại trường cũ yêu dấu lấy bằng tốt nghiệp. Tưởng tượng cùng Peter nhé… khung cảnh chiều của trường Marie rất lãng mạn, hàng cây phượng tỏa bóng mát khắp trường, các em học sinh đang học thể dục giữa trường với đồng phục mà đối với peter là đẹp nhất thành phố (đơn giản mà đẹp), cùng tiếng ê a giảng bài và hỏi bài của thầy cô và các em, bỗng trong lòng nhớ lại bài "Mong ước kỷ niệm xưa", thế đó nó cứ tuôn trào trong hồi ức peter. Ngồi chờ lấy bằng tốt nghiệp mà lòng ko yên…
Time đã gần hết rồi phải tranh thủ từng phút giây, cố gắng làm được gì hay việc đó. Truyền đạt lại những kinh nghiệm của tôi cho lớp trẻ sau này tiếp bước Peter…
thoi ong oi, sen wa di mat hehehe, dao nay trinh do ca doan minh cang ngay cang len dai ca nhi hehehe. chuc dai ca nhung ngay sap toi vui ve
sến àh. Vậy thì ko phải do sư huynh mà do sư đệ đó. Sư huynh học từ sư đệ mà
ac ac, sao a ban cai wa dzay ??? de tu nay da chi gi anh dau ac ac
acac anh đâu phải sư phụ đâu mà đệ với tử. Anh ghi sư đệ chứ có phải để tự đâu. Anh trai có thể học những điều hay từ em mình mà. Vì thế sư huynh học từ sư đệ đó hôhôhô