Chúng ta nghèo đến mức nào

Tình cờ hôm nay Peter đọc một câu chuyện. Chợt nhận ra rằng mình giàu có rất nhiều. Bấy lâu nay sống ở giữa lòng thành phố với những thứ xa hoa, xa sỉ chỉ có tiền tiền tiền thì mới có thể mua được. Những món đồ đập vào mắt Peter mà trong túi thì ko có đồng nào :cry:. Nhưng nhìn kỹ 1 chút thì thấy những cậu bé đi đánh giầy, những cô bé đi bán vé số, những bà lão nghèo đói ăn xin lòng Peter chợt nặng trĩu. Nặng trĩu vì tương lai của các em, buồn thương vì số phận già neo đơn chiếc

Một hôm, tại một gia đình giàu có, người cha quyết định đưa con trai mình tới một vài nơi ở ngoại thành, để xem mọi người nhất là nông dân có thể nghèo đến mức nào. Họ đến vùng ngoại ô yên bình và trả một ít tiền để thuê nhà trọ của một người nông dân, mà người cha cho rằng thuộc số những người nghèo nhất xã hội.
Khi về đến nhà, người cha hỏi:
-Bây giờ con có thể hình dung ra rằng một con người có thể nghèo đến mức nào rồi chứ?
-Vâng ạ
-Thế con học được gì từ chuyến đi?
-Có ạ!_ người con đáp_ Con nhìn thấy rằng chúng ta có một con thú cưng, còn họ thì có nhiều chó, lợn, gà thật vui vẻ. Chúng ta có một bể bơi nhỏ xíu trong vườn, còn họ thì có cả dòng suối, song thật lớn. Chúng ta phải trả tiền để mua đèn trong nhà, còn họ có cả một bầu trời sao vào buổi tối. Chúng ta xây sân trong chỉ vỏn vẹn trước nhà, còn họ có cả một chân trời. Chúng ta có một mảnh đất nhỏ để xây nhà mà sống, còn họ có những cánh đồng rộng mênh mông. Chúng ta phải mua rau và cây cảnh, còn họ tự trồng được. Chúng ta phải xây những bức tường bao quanh tài sản của chúng ta để bảo vệ chúng ta, còn họ có những người bạn bảo vệ nhau.
-Cảm ơn cha đã cho con thấy chúng ta nghèo đến mức nào!

Phải có đôi lúc bạn đừng quan trọng hóa vấn đề, đừng xem trọng đến tiền mà bạn hãy sống sao cho thật vui thật ý nghĩa trong cuộc đời này. Tuy câu chuyện này ko nói đến những công việc giúp đỡ nhưng chúc ta nhận thấy rằng ta còn sung sướng hơn nhiều người vì thế nếu có khả năng tại sao chúng ta ko góp sức giúp cho công động này càng thêm hạnh phúc và tràn đầy yêu thương. Tuy đó chỉ là ước mơ nhưng Peter luôn hy vọng về điều đó

6 Replies to “Chúng ta nghèo đến mức nào”

  1. đã wa trung thu wá trời ngày rồi mà bây giờ em mới vào blog mình xem tình hình ra sao. Sorry vì đã wên chúc lại chị. Thông cảm nhé

  2. Rất ý nghĩa! Đúng là người giàu cũng “nghèo” những cái mà người nghèo họ lại có tất cả, thật sự là một câu chuyện đầy ý nghĩa!

  3. @…HT: trung thu cũng vui lắm. Phát quà bánh rồi tổ chức văn nghệ cho các em thiếu nhi nên rất vui.@…GC: nhưng nếu xét về tp hiện đại thì cuộc sống đó càng lúc càng xa vời. Cuộc sống cứ càng ngày càng văn minh thì tình yêu thương con người có càng ngày càng xa nhau. Khi như những con người hàng xóm quanh em, họ sáng ra là đã đi làm, chiều về thì ở quanh trong nhà. Ko có nhiều time để mà chào hỏi. Dù đã cố gắng thân thiện nhưng sao vẫn thấy xa cách.

  4. Với cuộc sống đô thị như hiện nay thì chuyện đó là bình thường! Nên khi GC đọc bài này! GC cảm thấy mình thật sự “nghèo” và thấy rằng mình chẳng biết gì nhiều ngoài những thứ vật chất của chốn thành thị! Tính ra có lẽ peter và Silent vẫn còn “giàu” hơn GC ấy chứ 🙂 peter nè! Không nhất thiết là phải chào hỏi nhau thường xuyên để gắn kết thân thiết đâu! Thế còn những dịp lễ Tết thì sao!? Đó cũng là những dịp để chúng ta thể hiện sự thân thiện của chúng ta với họ mà 🙂

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *