Mình đã từng đọc qua blog của 1 người bạn với đề tài ly cà phê đen và cà phê sữa nói về cuộc tình của 2 người con trai và người con gái nhưng bài này mình nói về cuộc sống
Nếu có quá nhiều điều trong cuộc sống của bạn cần được giải quyết thì dường như 24 giờ một ngày là không đủ. Khi đó, bạn hãy nhớ tới bài học dưới đây.
Trong một buổi triết học, vị giáo sư đứng trước lớp và đặt một vài thứ linh tinh trước mặt ông. Khi lớp học bắt đầu, giáo sư lẳng lặng cầm một cái lon dùng để đựng nước xốt ma-don-ne rất to và trống rỗng không có thứ gì trong ấy cả, rồi nhặt vài quả bóng đánh gôn bỏ vào đấy. Sau đó ông hỏi các sinh viên thấy cái lọ đã đầy chưa. Tất cả đều đồng thanh trả lời rằng nó đã đầy rồi.
Vì thế, vị giáo sư lại cầm lấy một hộp đựng sỏi bên trong và từ từ đổ tiếp vào lon. Ông khẽ lắc nhẹ chiếc lọ để các hòn sỏi rơi xuống những khoảng trống giữa các trái banh gôn. Rồi ông lại hỏi các sinh viên một lần nữa xem cái lọ đã đầy chưa. Những sinh viên lại xác nhận lọ đã đầy rồi.
Giáo sư tiếp tục cầm lấy hộp đựng cát và đổ chúng vào chiếc lọ. Dĩ nhiên, lần này những hạt cát nhỏ len lỏi vào những không gian trống còn lại trong chiếc lọ và nằm yên tại đó. Ông lại hỏi các sinh viên xem lần này cái lọ đầy chưa. Tất cả đều nhất trí trả lời: “Thưa thầy đầy rồi ạ!”.
Cuối cùng, vị giáo sư lấy ra từ dưới hộc bàn hai tách cà phê và đổ hết chúng vào chiếc lọ. Lúc này, cà phê chảy đều ra và lấp đầy những khe hỡ li ti, cực kỳ nhỏ giữa các hạt cát. Không đợi giáo sư hỏi, các sinh viên đều bật cười.
Khi tràn cười vừa ngớt đi, giáo sư bảo với cả lớp: “Nào, bây giờ thầy muốn các em biết rằng chiếc lọ này chính là cuộc sống của chúng ta. Những quả banh gôn là những thứ quan trọng như là gia đình, con cái, sức khỏe… Đó là những thứ mà nếu các thứ khác mất đi thì chúng vẫn được giữ lại. Lúc đó, các em thấy cuộc sống vẫn được tràn đầy và trọn vẹn. Các hòn sỏi là những thứ phụ trợ khác như công việc, nhà cửa, phương tiện đi lại…Còn cát chính là những thứ khác nhỏ hơn nữa”.
Giáo sư giải thích thêm: “Nếu đầu tiên các em đặt cát vào chiếc lọ, sẽ không có chổ cho những hòn sỏi và banh gôn. Tương tự như trong cuộc sống vậy. Một khi các em chỉ chăm chăm tốn thời gian và công sức vào những việc nhỏ nhặt, thì các em sẽ không bao giờ có đủ thời gian cũng như sức lực của mình dành cho những điều thực sự quan trọng. Hãy chú ý đến những vấn đề then chốt ảnh hưởng trực tiếp đến hạnh phúc của mình. Hãy dành thời gian vui đùa với anh chị em, họp mặt, quây quần bên bữa cơm gia đình. Chú ý chăm sóc sức khỏe của mình và người thân. Sẽ luôn có đủ thời gian cho các em dọn dẹp và chăm chút cho nhà cửa. Phải quan tâm đến ‘những quả banh gôn’ trước, vì chúng mới là những điều quan trọng. Lên kế hoạch cho những ưu tiên của mình, để sau cùng mới đến ‘những hạt cát’”.
Giáo sư vừa dứt tiếng thì một sinh viên giơ tay phát biểu và hỏi: “Thưa thầy, vậy cà phê thì tượng trưng cho thứ gì ạ?”.
Giáo sư mỉm cười và nói: “Thầy mừng vì em đã hỏi điều này. Nó chỉ ra cho em thấy rằng dù cuộc sống dường như đầy đặn thế nào đi chăng nữa thì vẫn luôn cần có chổ dành cho một tách cà phê cùng với bạn bè. Nó làm cho cuộc sống của chúng ta thêm trọn vẹn, thi vị và ý nghĩa”. [/COLOR]
“…Nó làm cho cuộc sống của chúng ta thêm trọn vẹn, thi vị và ý nghĩa”Hì, mình đã sử dụng cafe với mục đích tương tự như vậy.Sở thích với ly cafe của mình sẽ được đặt tại một địa điểm thanh vắng… Thêm vào không gian đó có thể là một số ca khúc của Ngô Thụy Miên, Trịnh Công Sơn, Phú Quang… hoặc các bản Hòa Tấu & Solo của Piano, Guitar… (âm lượng nhỏ vừa nghe, đủ để nói chuyện…)Chỉ như vậy khi một mình hoặc cùng với một người bạn thân và nếu là người ấy thì càng tuyệt nữa. :PKhông biết chủ nhà có như vậy hay không ta? 🙂
ấy cha!! 1 nơi thanh vắng với âm thanh ngọt ngào đầy trữ tình cùng người ấy thì ko còn gì bằng :P. Chúc bạn luôn tươi vui trong cuộc sống
Nhưng thật tiếc rằng đó là ngày chưa tới vì người ấy ở rất xa tôi.Hy vọng là ngày đó sẽ đến thật nhanh, và ngày đó là sự thật.Chỉ đơn giản là vậy thôi vì cuộc sống mà, chẳng điều gì có thể biết trước chính xác được cả.Hôm nay thế này, ngày mai thế kia, và có thể thay đổi mọi thứ.Nhưng mà có một điều chắc rằng “Những gì thực sự không thể thay đổi thì muôn đời vẫn như thế!”.Ví dụ như sở thích uống cafe nè.
yeah chính mình đây cũng gặp hòan cảnh giống bạn nđó. Rất muốn rủ người ấy đi để nói mình rất thix cố ấy nhưng sao mà ngại wá ko biết phải nói gì
Cảm xúc của những ngày còn ngập ngừng thật tuyệt vời và mới lạ…Nếu bạn luôn đủ tự tin, hãy nói với cô ấy theo cách của bạn… và cố gắng duy trì cho tình yêu của bạn luôn ấp áp và nồng nàn… Chúc bạn sớm thực hiện được điều đó…:)Có lúc ngỡ xa lắm nhưng thật gần… cầu mong bạn sẽ luôn biết dành cho người mình yêu thương những gì tốt nhất và dĩ nhiên là chúc cho người mà bạn yêu thương biết cách đón nhận như thế nào cho bạn cảm thấy vui và hạnh phúc.Hem phải là muốn triết lí đâu, chỉ là muốn nói vậy thôi…Hai người yêu nhau chưa hẳn đã có thể đến được với nhau đâu bạn à…Nó phụ thuộc vào trăm ngàn yếu tố, trong đó, cái chính vẫn là từ 2 trái tim và phải biết làm thế nào để cả hai cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ trong bất kỳ mọi hoàn cảnh.Nếu không như thế, dù yêu nhau đến cỡ nào đi nữa, dù có sống chết vì nhau thì cũng chỉ là hư vô mà thôi… hoặc chỉ là một chuyện tình cảm động… sẽ chẳng có kết cục nào tốt cho một hoặc cả hai.Tình yêu quá phức tạp….?Chúc bạn và người ấy luôn thận trọng trong suy nghĩ và hành động.
Khi yêu ko ai có thể biết trước được. Tình yêu là đề tài muôn thuở vì vậy nó có rất nhiều kiểu. Mới đầu ta thấy yêu sao dễ thế nhưng muốn giữ được nó thì cực kì khó khăn. Chỉ có 2 trái tim thông cảm và hiểu nhau trong mọi hòan cảnh như anh nói thì tình yêu đó sẽ đi đến đích cuối củng.Cảm ơn lời chúc của anh và sự hướng dẫn đầy nhệt tình của anh. Chúc anh luôn vui vẻ và hạnh phúc bên gia đình và người ấy trong đêm Giáng Sinh và Năm mới này 😛
Cảm ơn về lời chúc của em (mới 18 tuổi nên anh gọi vậy)… và cũng gửi đến lời chúc như em đã chúc cho anh.